[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 1

Chương 1: Lòng người hiểm ác

aa68595dgw1f6mk68eo06j218g0jchd3

Ngày xuân như gấm, sắc cây xanh mượt, phía sau ngọn núi, dọc theo dòng sông, hoa dại nở đầy rực rỡ. Giữa đám cỏ xanh là một thân cây cao vút tận trời, cành lá xum xuê tựa như cái ô che nắng, tuy mang hơi thở cổ kính nhưng cành lá lại xanh tươi như mới.

Tiêu Lạc Vân nằm ngửa trên bãi cỏ dưới gốc cây, nheo mắt nhìn bầu trời xanh thẳm, vẻ mặt mê man lạc lõng.

“Cái thế giới chán chết này không thể lên mạng, không thể chơi game, không thể xem phim giải trí nước ngoài, suốt ngày cứ ngươi lừa ta gạt, đánh giết, sống chán quá, cực kỳ chán.”

Không sai!

Tiêu Lạc Vân là một người trùng sinh, xuyên qua. Trong đời người thống khổ nhất một là ba năm trung học đều vượt qua được, cần cù cày bài, núi sách sông chữ, giết ra con đường máu, ước chừng có thể trăm phần trăm đạt điểm cao. Ai ngờ vừa mới đi ra khỏi trường thi thì tầm mắt tối sầm, phun bãi máu, sau đó đi vào thế giới này.

Chao ôi số mệnh nàng thật quá thảm!

Tiêu Lạc Vân đang sống ở Tiêu gia, nơi đã từng nổi danh nhất tu chân giới Nam vực, chỉ là sau khi lão tổ Tiêu Chiến Thiên mất tích ba trăm năm trước, Tiêu gia ngày càng suy yếu, hiện tại cũng chỉ có thế lực hạng ba.

Tiêu gia cực kỳ coi trọng huyết mạch truyền thừa, vì thế con cháu chi thứ thân phận trong gia tộc miễn cưỡng chỉ cao hơn hạ nhân một chút. Trừ phi có thiên phú siêu việt, mới có thể cân nhắc đưa vào dòng chính.

Kiếp này, Tiêu Lạc Vân là đứa trẻ được một cặp vợ chồng hiếm muộn con cái ở chi thứ Tiêu gia nhận nuôi.Thiên phú của nàng thực sự rất tốt, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn đệ nhất thiên tài dòng chính là Tiêu Lạc Nguyệt.Nếu nàng là đứa trẻ được sinh ra tại Tiêu gia, bọn họ nhất định sẽ vui mừng đưa tên nàng vào gia phả dòng chính, đáng tiếc nàng chẳng qua chỉ là người ngoài, dù có mang họ Tiêu đi nữa cũng chẳng được xem trọng, còn là cái gai trong mắt đám trẻ dòng chính Tiêu gia. Kể từ lúc trắc nghiệm thiên phú năm bảy tuổi, Tiêu Lạc Vân đã sớm bị dòng chính nhìn chằm chằm.

Lần đầu tiên bị bọn trẻ dòng chính ức hiếp, Tiêu Lạc Vân tự nhủ mình là người trưởng thành không thèm chấp chúng. Nhưng mà càng nhịn đám trẻ kia sẽ càng ức hiếp nàng, Tiêu Lạc Vân rốt cuộc phát hỏa đánh trọng thương hai đứa trẻ cầm đầu bắt nạt mình. Xui xẻo thay, chúng chính là Tiêu Lạc Phong và Tiêu Lạc Nguyệt, hai đứa con của tộc trưởng.

Chưa đầy một tuần sau, Tiêu Lạc Vân đã được cảm nhận cái gì được gọi là lòng người hiểm ác.

Nàng đứng trong Từ đường Tiêu gia, nội tâm mơ hồ cảm giác không ổn nhìn những kẻ tự xưng là tộc thúc, tộc bá của mình.

Tộc trưởng Tiêu Thanh Long sắc mặt nghiêm túc nhìn nàng, sau lưng còn có những thúc bá trưởng lão thường ngày khó gặp.

“ Lạc Vân, ta hỏi ngươi, ngươi có phải người của Tiêu gia?”

“ Phải.” Tiêu Lạc Vân yên tĩnh gật đầu đáp, trong lòng âm thầm bổ sung thêm, “Phải mới là lạ.”

“ Nếu đã là người của Tiêu gia, vậy thì vì Tiêu gia, ngươi có phải nên cống hiến một chút không?” Tiêu Thanh Long thở dài, bộ dạng giống như việc này cũng thật khó khăn.

Tiêu lạc Vân trong lòng trầm xuống, lẳng lặng hỏi:

“ Tộc trưởng có ý gì? Lạc Vân không hiểu.”

Lần này, Tiêu Thanh Long không mở miệng, ngược lại, một người trung niên bước lên phía trước nói: “ Tộc tỷ Tiêu Lạc Nguyệt bị ngươi đánh trọng thương, căn cơ bị tổn thương, nguy hiểm cận kề. Nàng là hy vọng duy nhất của Tiêu gia mấy trăm năm qua, sau này sẽ bái nhập tông môn, tuyệt không thể xảy ra chuyện gì, hiện tại để cứu nàng chỉ có một biện pháp …”

“ Biện pháp gì?”

“ Lấy căn cốt của ngươi, dùng phương pháp giống như chiết cây, giúp nàng cải tạo căn cơ.”

Tiêu Lạc Vân lùi lại một bước, sắc mặt trắng bệch, cơ hồ cho rằng mình đã nghe lầm.

Sở dĩ người tu luyện siêu việt hơn phàm nhân là vì căn cốt thích hợp cho tu luyện, dựa vào phẩm chất và thuộc tính của căn cốt lại quyết định thiên phú và linh căn của một người. Các linh căn phổ biến là ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, ngoài ra còn có các linh căn biến dị hiếm có như: phong, lôi, băng. Thông thường, người mang trên mình một hệ linh căn sẽ tu hành nhanh hơn những người mang linh căn pha tạp, người mang linh căn biến dị tốc độ tu luyện lại càng nhanh chóng hơn, chân khí tu luyện được cũng càng mạnh mẽ hơn.

Tiêu Lạc Nguyệt vốn là Phong linh căn, thiên phú cũng thuộc hàng nhất phẩm. Mà Tiêu Lạc Vân lại càng khoa trương hơn là nhất hệ biến dị Lôi – Hỏa song linh căn, bất luận là thiên phú hay tốc độ tu hành đều lợi hại hơn đứa con gái chi trưởng kia.

Xem ra Tiêu Thanh Long này là nhằm vào linh căn của mình từ lâu, song hệ biến dị linh căn, cho dù gia nhập tông môn cũng có thể được xếp vào nội môn đệ tử.

“Lạc Vân, Tiêu gia dưỡng dục ngươi nhiều năm, đối với ngươi ân trọng như núi, ngươi có ân có báo, cha mẹ ngươi sẽ cảm thấy rất tự hào!” Tiêu Thanh Long nói, “ Ngươi không cần lo lắng, tuy rằng về sau ngươi không thể tu luyện được nữa, Tiêu gia cũng sẽ đối đãi với ngươi trước sau như một…”

Đám người này điên rồi, loại sự tình hủy căn cốt này chỉ có người tu ma mới dám làm, so với việc hủy đi căn cốt của người khác còn ác độc, tàn nhẫn hơn.

Tiêu Lạc Vân cố gắng trấn an bản thân nhưng vẫn không đè nén được thanh âm run run, khẽ hỏi:

“Cha mẹ ta nghĩ thế nào?”

Che mẹ kiếp này đã nuôi dưỡng nàng mười ba năm, nàng mắc nợ họ chứ không mắc nợ gì Tiêu gia cả. Nếu bọn họ muốn nàng giao ra căn cốt, cho dù là một phế nhân nàng cũng cam tâm tình nguyện.

Tiêu Thanh Long lắc đầu thở dài, bộ dáng như không nỡ:

“Đứa trẻ ngốc, ta biết chuyện này đói với ngươi rất tàn nhẫn. Nhưng đây là sự tình liên quan đến vinh quang của Tiêu gia, cha mẹ ngươi cũng không có quyền lên tiếng. Lại nói đây là ngươi vì Tiêu gia báo ân, nên chớ có oán hận.”

Tiêu Lạc Vân nội tâm một mảnh lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tiêu Thanh Long, ánh mắt sâu hun hút tựa như nhìn thấu tất cả ngụy trang khiến ông ta hơi chột dạ. Nhưng chuyện đã đến nước này, ông ta thân là tộc trưởng Tiêu gia, tự nhiên sẽ làm tất cả vì lợi ích Tiêu gia, hơi đâu mà lo cho đứa con hoang này. Vì thế Tiêu Thanh Long tuy trong lòng hơi bất an, cũng vẫn cắn răng hạ lệnh cho các trưởng lão xung quanh động thủ.

 

 

Một suy nghĩ 7 thoughts on “[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 1

  1. Cho m góp ý xí nhé 😊 theo kinh nghiệm đọc tu tiên của mình thì :
    Lôi-băng-phong đều thuộc hệ linh căn biến dị, nếu xét cái nào có lợi nhất thì đó là lôi, lôi vốn chí dương, hơn nữa khi đến cấp bậc tu cao muốn thăng cấp phải chịu thiên kiếp (sét đánh), nên người mang lôi linh căn có khả năng vượt lôi kiếp cao hơn hẳn so với mấy linh căn khác, thậm chí còn đc lợi trong khi những linh căn khác bị điện giật vật vã. Nếu là song linh căn có lôi thì lượng linh khí cần để tu luyện nhiều hơn thôi, càng nhiều linh căn lượng linh khí cần có càng nhiều, nhưng ko ảnh hưởng đến thiên phú vốn có của lôi linh căn (ờ nếu có ngoài ý muốn gì thì tùy tác giả hehe). Lợi thế của phong linh căn chủ yếu nằm ở tốc độ tự thân (nhanh như gió ấy 😀). Thường trong truyện tu tiên, người có lôi linh căn nếu là phe mình thì sẽ đc ưu ái hơn, nếu ko phải thì hay bị mưu hại, kiểu ‘diệt nó trước khi nó cường đại’ ấy. Nên mình thấy cho nữ c có lôi nghe hợp lý hơn xíu 😊
    Sorry vì chữ quá nhiều, tác giả thông cảm 😁

    Thích

Bình luận về bài viết này